
Pre – wedding Toàn – Phượng / Nguyễn Nho Toàn
Tôi quen em từ khi em là một cô bé 10 tuổi chuyển đến sống ngay gần nhà. Chúng tôi không hề ấn tượng gì về nhau, trải qua 5 năm đầu tiên như những người xa lạ, nhưng có một điều là chúng tôi đi ngang qua nhau mỗi ngày. 5 năm sau tôi và em học chung lớp, tôi với em trở thành 2 người bạn tri kỷ, tôi hay đèo em đi học và chúng tôi ngồi chung bàn với nhau suốt 3 năm liền . Em có người yêu, và tôi cũng thế. Chúng tôi đều có những mối tình đầu đầy những cảm xúc, nhưng dù vậy chúng tôi vẫn gắn bó với nhau, tôi và em cùng chia sẻ những cảm xúc của lần đầu mới biết yêu, tôi lắng nghe những nỗi đau mà em phải trải qua khi mối tình đầu của em tan vỡ. Và tình đầu của tôi cũng chấm dứt. 5 năm tiếp theo nữa, tôi và em đến với nhau rất nhẹ nhàng. Tôi không tán tỉnh em, hay em cũng không tán tỉnh tôi. Đơn giản vì em quá hiểu tôi và tôi quá hiểu em. Tôi biết mọi thứ ở em, tính cách, những thăng trầm trong cuộc sống của em. Bởi vì chúng tôi đã từng là tri kỷ. Chúng tôi nuôi dưỡng tình cảm này suốt 10 năm. Chưa 1 lần dám nghĩ rằng có thể ở bên nhau. Vì sợ, sợ đánh mất 10 năm đó. Cho đến một ngày, khi em sắp rời xa tôi, tôi nhận ra rằng xa em là một điều không hề dễ chịu. Và đúng thời điểm, 2 con tim chúng tôi hướng về nhau. Tôi ngỏ lời muốn ở bên em …. Trải qua 5 năm yêu nhau, cho đến ngày chúng tôi thành hôn. Khi em đồng ý cùng tôi xây dựng gia đình nhỏ, em đã nói với tôi rằng: Chúng ta còn trẻ, chúng ta có thể vì những mưu sinh trong cuộc sống mà lo cho sự nghiệp, nhưng đừng quên chúng ta đến với nhau vì tình yêu, chúng ta quyết định chung một nhà cũng vì muốn được hạnh phúc. Đó là điều quan trọng nhất. Bởi vì em muốn sau này anh và em sẽ là gia đình có tài sản kếch xù mang tên hạnh phúc. Vậy nên, hôm nay, tại đây, tôi muốn nói với em, với toàn thể mọi người. Tôi sẽ cùng em xây dựng một gia tài “ Hạnh Phúc ‘’, và xem đó là mục tiêu cả đời của tôi và em.