
Pre-wedding Hồng Hạnh & Phương Nguyễn / Nguyễn Nho Toàn
Chúng tôi tìm thấy nhau khi mỗi người vẫn đang tận hưởng sự chảy trôi của thời gian trong thinh lặng theo cách của riêng mình. Thật kỳ lạ khi duyên phận bắt đầu gọi tên mình, theo một cách tự nhiên và không ngờ nhất. Không theo đuổi nồng nhiệt, không rung động mãnh liệt, chúng tôi đến và ở lại bên cạnh nhau như thể đã quen từ lâu. Anh phải lòng tôi vì một chút tươi trẻ, một chút nhẹ nhàng và có lẽ, là sự đồng điệu về sở thích. Còn tôi phải lòng sự vững chãi mà anh mang đến và tôi tin sự nhẫn nại của một người từng trải sẽ cho tôi sự an toàn.
Dường như có một sự thấu hiểu giống như một thỏa thuận không lời khi chúng tôi bên nhau. Không ràng buộc, không ồn ào, không truy xét, không ngại ngần – chúng tôi chia sẻ sở thích và lặng lẽ thực hiện cùng nhau. Uống cà phê sáng ở nơi cả hai hay lui tới, khi thì chút rượu vang, lúc thì tách trà nóng. Người ta nói tình yêu thì phải mới mẻ thì mới thú vị, chúng tôi lại hài lòng với những điều đơn giản nhưng quen thuộc. Càng đơn giản, càng dài lâu. Chúng tôi tìm thấy niềm vui khi mỗi ngày trước khi chìm vào giấc ngủ, có người để tâm sự đôi điều, mở mắt liền có thể thấy nhau. Tình yêu của chúng tôi không cần những lời thề non hẹn biển, chỉ đơn giản là cùng nhau qua ngày. Chúng tôi biết một ngày là quá ngắn để buồn, nên yêu thì cứ vui, thương thì về với nhau và không đặt nặng bất kì một điều gì lên tình yêu của mình. Những người trẻ tràn đầy nhiệt huyết thích những cái hôn nồng nhiệt, chúng tôi chỉ cần những cái nắm tay dắt nhau qua ngày tháng. Chúng tôi gọi đó là “bình yên” và như thế đã là quá đủ cho một mối tình…
From Olwen with love!